Trích kinh Năm và Ba (TB3, 102):
“Chắc chắn vị Ðại đức này tuyên bố con đường thích hợp đưa đến Niết-bàn. Nhưng vị Tôn giả Sa-môn, Bà-la-môn này khởi lên chấp thủ...”
] Ý kiến:
Cũng vậy, chắc chắn Bồ Đề Đạt Ma cũng tuyên bố con đường thích hợp đưa đến Niết-bàn, cho nên mới có chuyện ‘trực chỉ chân tâm, kiến tánh thành Phật’. Nhưng vị vị Sa-môn, Bà-la-môn này khởi lên chấp thủ....
Thiền Tông không chấp thủ ư? LẦM TO!
Chỉ có Thiền Tông mới có chuyện biệt truyền y bát, biệt truyền bí kíp võ công, từ đây mới sanh ra chuyện tranh giành nhau y bát để được làm Tổ, chém giết nhau đoạt bí kíp võ công để làm phương trượng, trụ trì, giáo chủ.
Bồ Đề Đạt Ma dám vô chấp râu tóc, nhưng vẫn không dám vô chấp áo quần như các loã thể ngoại học. Kiểu này chỉ là vô chấp nửa vời, người đời còn luyến tiếc râu tóc coǹ dám vô chấp hơn cả Đạt Ma.
Cho nên nhiều thiền sư còn tham chấp y áo, ăn mặc lòe loẹt, nhung lụa đắt tiền còn hơn cả diễn viên, kép hát trên sân khấu.
Điều này có nghĩa các “ngoại giáo” đã biệt truyền nhau chấp thủ các ác bất thiện pháp còn hơn cả bọn phàm phu tục tử ngoài đời.
Nhưng nói vậy cũng oan cho Thiền Tông, vì họ cũng có vô chấp, phá chấp. Họ vô chấp cái gì? Họ phá chấp thế nào?
Họ vô chấp giới hạnh theo kiểu Lục Tổ “tâm bình không cần giữ giới”. Cho nên họ tán thán tổ Nam Tuyền dám phá chấp chém mèo.
Không ít Thiền sư ca ngợi Tế Điên Tăng ăn thịt chó, uống rượu, lộn nhào khoe chỗ kín…
Họ vô chấp giới hạnh, vô chấp sát sanh, vô chấp uống rượu, vô chấp thịt chó.
Quả là Thiền Tông phá chấp không thua các đồ tể, bợm nhậu ngoài đời.
THÍCH CHÁNH THIỀN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét