Trích kinh Tiểu Kinh Mãn Nguyệt, TB3, 110:
PHẬT DẠY: “Và này các Tỷ-kheo, như thế nào là người bất chánh suy tư như người bất chánh? Ở đây, này các Tỷ-kheo, người bất chánh suy nghĩ tự làm hại mình, suy nghĩ làm hại người khác, suy nghĩ làm hại cả hai.. Như vậy, này các Tỷ-kheo, là người bất chánh suy tư như người bất chánh.
Và này các Tỷ-kheo, như thế nào là người bất chánh tư lường như người bất chánh? Ở đây, này các Tỷ-kheo, người bất chánh tư lường tự làm hại mình, tư lường làm hại người, tư lường làm hại cả hai. Như vậy, này các Tỷ-kheo, là người bất chánh tư lường như người bất chánh.
...Và này, các Tỷ-kheo, như thế nào là người chơn chánh suy tư như người chơn chánh? Ở đây, này các Tỷ-kheo, người chơn chánh không suy nghĩ tự làm hại mình, không suy nghĩ làm hại người khác, không suy nghĩ làm hại cả hai. Như vậy, này các Tỷ-kheo, là người chơn chánh suy tư như người chơn chánh.
Và này, các Tỷ-kheo, như thế nào là người chơn chánh tư lường như người chơn chánh? Ở đây, này các Tỷ-kheo, người chơn chánh không tư lường tự làm hại mình, không tư lường làm hại người khác, không tư lường làm hại cả hai. Như vậy, này các Tỷ-kheo, là người chơn chánh tư lường như người chơn chánh?” <HT Minh Châu dịch Việt>
] Ý kiến: Huệ Khả tự làm hại mình. Bồ Đề Đạt Ma mãn ý với việc đó chẳng khác nào cổ vũ những kẻ tin theo tự làm hại mình, như vậy là làm hại người. Có không ít Thiền sư noi gương Sơ Tổ Đạt Ma và Nhị Tổ Huệ Khả, đua nhau hành hạ xác thân, ăn dơ ở dị.
Đã thế, nhiều Thiền sư do tu hành sai pháp nên rơi đã vào định tưởng, nói năng dị hợm, hành tung quái đản, nửa điên nửa khùng. Thế nhưng lắm kẻ tin theo cứ ngỡ tưởng ‘các ngài’ đã chứng đắc được điều siêu việt.
Rõ ràng giòng giống “bất lập văn tự” nếu có suy tư đã suy tư như người bất chánh. Nếu họ có tư lường, đã tư lường như người bất chánh. Nếu họ có hành động, đã hành động như người bất chánh.
Ngược lại các Tỳ-kheo Thanh Văn biết y theo lời Phật không làm hại mình, không làm hại người, không làm hại cả hai, để trở thành những người chân chánh. Ấy thế mà đám “giáo ngoại biệt truyền” dám lên mặt chê họ là thứ “chồi khô mộng lép, tiêu nha bại chủng”, là thứ phàm phu, tiểu thừa, chấp thủ (sic)
Chẳng trách chi người đời kháo nhau “Thế gian chẳng sợ anh hùng. Thế gian chỉ sợ thằng khùng thằng điên”.
PHẬT HỌC SIÊU CẤP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét