Tiểu Muội Muội cẩn thận mang mặt nạ phòng chống hơi độc và bao tay tẩy trùng, thận trọng nhấc ống nghe rồi quay số không-không-không-không-có. Từ đầu dây bên kia, có tiếng chuông vang lên và một giọng nói thều thào, ngắt quãng như của một người sắp chết, đang bị đau đớn khổ sở cùng cực.
Tiểu Muội Muội hỏi lớn:
_ A lô! Xin lỗi, cháu nghe không rõ. Ngài có phải là Bồ-tát Duy Ma Quỷ không ạ?
_ T.a… đ.â.y… G.ì… t.h.ế?
_ Cháu được biết trong hàng chục trang kinh mang tên ngài nói rằng tất cả các Thánh A-la-hán Thanh văn hàng đầu của Tiểu thừa đều phải sợ ngài, không một ai dám đến thăm bệnh ngài…
_ P..h…ả..i...
_ Thế nhưng, trong hàng ngàn trang kinh Nguyên thủy, trên hàng vạn dòng, nơi hàng triệu chữ trong đó, không có một chữ nào nói đến tên ngài, không có một dòng nào nhắc đến sự kiện đặc biệt ấy. Vì sao ngài có biết không?
_ V…ì… s…a…o?
_ Vì mọi người sợ không dám đến thăm ngài nên đã không bị lây căn bệnh nguy hiểm.
_ B.ệ.n.h… g.ì?
_ Bệnh gián điệp đại nói láo, phỉ báng các bậc Thánh. Cháu cũng không dám gặp ngài mà chỉ gọi điện thoại thôi. À, mà ngài đang ở đâu đấy?
_ Đ.ị.a… n.g.ụ.c… A… tỳ… Biết rồi, khổ lắm, nói mãi.
Tít…tít…tít…tít…
Tiểu Muội Muội
-------------------
hoặc tại địa chỉ:
http://dieuphapcuukho.blogspot.com/2016/01/hoi-cong-an.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét