Một Phật tử tham quan ngôi chánh điện xong, quay ra gặp một vị sư, liền
chắp tay hỏi:
_ Thưa thầy, con thấy trong chánh điện có treo một bức tranh rất đẹp vẽ
hai bông hoa sen ở giữa có chữ “ĐỨC”. Xin thầy nói rõ hơn về ý nghĩa của nó.
Vị sư mỉm cười nhẹ nhàng:
_ Chữ “ĐỨC” ở đây có hai nghĩa song hành. Một là Đức hạnh và hai là Công
đức. Giữ gìn Đức hạnh, trước hết là năm giới: không sát sanh, không trộm cắp,
không tà dâm, không nói dối, không dùng rượu và chất gây nghiện; nhờ vậy giúp
người cư sĩ sống thiện lành và được tái sanh cõi lành.
Vị Phật tử mau miệng:
_ Còn Công đức là làm phước, bố thí để giúp đỡ cho mọi người và để dành
thiện phước cho đời sau. Con nghĩ đúng không ạ?
_ Đúng vậy. Người Phật tử nên giữ tròn cả hai Đức hạnh và Công đức.
Vị Phật tử lại mau miệng:
_ Dạ, nếu chỉ có Đức hạnh thôi cũng tốt nhưng ích kỷ không bố thí giúp
đỡ người khác, kiếp sau dù có làm người nhưng gặp nghèo khó. Ngược lại chỉ biết
làm bố thí nhưng không giữ giới hạnh, kiếp sau tái sanh làm mấy con thú nuôi
trong gia đình giàu có, được ăn uống chăm sóc phủ phê nhưng cũng chẳng hay ho
gì. Con nghĩ như vậy có đúng không ạ?
Nhà sư ôn tồn:
_ Chính vì thế hai bông sen là biểu hiện hai nghĩa song toàn của chữ “ĐỨC”:
Đức Hạnh và Công Đức. Thí chủ nhớ thực hành đầy đủ!
_ Dạ, xin vâng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét