Thứ Năm, 29 tháng 3, 2018

XÁ LỢI... BỊP


Một nhóm trẻ ngồi trong chùa tám chuyện với nhau. Bé Nam khơi mào:
_ Này các bạn, mấy bữa rày chuyện người chết để lại “xá lợi” hơi bị nhiều đấy.
Bé Trung trề môi:
_ Ôi dào! Vàng, kim cương người ta còn giả được. Các cậu đừng tin ba cái thứ tào lao đó.
Bé Bắc tham gia:
_ Đúng vậy. Mấy người ở lò thiêu nói người bị sạn thận hoặc điên khùng là có nhiều ‘xá lợi’ nhất.
Bé Nam tròn mắt:
_ Bị đá trong thận còn hiểu được. Nhưng sao người điên lại có nhiều ‘xá lợi’?
Bé Bắc cười khì:
_ Người điên đi lang thang, thấy mấy hòn sỏi đẹp cứ tưởng kim cương, đem giấu trong túi. Mọi người không để ý, đem thiêu, cuối cùng còn mấy viên cuội.
_ Nếu người chết không điên, nhưng người thân của họ mánh khoé, giấu trong quan tài đá cuội. Thế là có ngay vài kí ‘xá lợi... bịp’. Bé Trung góp ý.
Bé Bắc gật gù:
_ Nếu là ‘xá lợi’ thật thì phải là loại đá không có trên trái đất này. Còn ba thứ cuội lóng lánh thì... xin lỗi tớ ra bãi rác nhặt cả đống.
Bé Nam kết luận:
_ Thời đại con người sắp lên tới sao Hỏa rồi mà nhiều người cứ tưởng còn ăn lông ở lỗ nên lừa bịp nhau. Bọn mình chớ có tin, kẻo lại rơi vào bẫy của các tay tổ bịp.
Bé Bắc và Trung vỗ tay tán đồng rồi cả ba vào trong chánh điện lễ Phật.
BÉ NĂM PHẬT TỬ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét