Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2018

TĂNG BẢO HAY TĂNG XẠO?

Anh Sáu thợ điện nói với bác Năm tổ trưởng:
_ Thời nay không có gì dễ bằng trở thành nhà sư. Chỉ cần cạo tóc đắp y, vừa làm tân tăng vừa làm tân lang sống đời vợ chồng vô tư thoải mái.
Bác Năm:
_ Họ là tu sĩ hồi nào?
_ Thì vị nào cũng đầu tròn áo vuông, cũng xưng danh đại đức, thượng tọa thiền sư tự tại cười đùa vang trời. Nhiều vị còn thích áo gấm hoa, rành rẽ hàng hiệu, giỏi ca nhạc và múa nhảy nữa chứ.
_ Chiếc áo không làm nên thầy tu. Thế giới cũng có bọn đầu trọc hung ác cực kỳ nữa đấy. Đức Phật đã dạy: “Do phá hoại bảy pháp, này các Tỷ-kheo, thành vị Tỷ-kheo. Thế nào là bảy? Phá hoại kiến có thân, phá hoại nghi, phá hoại giới cấm thủ, phá hoại tham, phá hoại sân, phá hoại si, phá hoại mạn. Do phá hoại bảy pháp, này các Tỷ-kheo, thành vị Tỷ-kheo” (1). Ngài còn dạy tiếp: “Này các Tỷ-kheo, đây được xem là khóc than trong giới luật bậc Thánh, tức là ca vịnh. Này các Tỷ-kheo, đây được xem là điên loạn trong giới luật bậc Thánh, tức là múa nhảy. Này các Tỷ-kheo, đây được xem là trẻ con trong giới luật bậc Thánh, tức là cười quá đáng để lộ cả răng. Do luật này, này các Tỷ-kheo, hãy phá cây cầu đi đến hát. Hãy phá cây cầu đi đến múa nhảy. Thật là vừa đủ nếu các Thầy được hoan hỷ đúng pháp, mỉm cười để tỏ là các Thầy được hoan hỷ” (2)
_ Hóa ra thành vị Tỳ-kheo chân chính thực khó vô cùng.
_ Đúng vậy, thế nên mới gọi là Tăng Bảo. Còn mấy ông như anh nói mới chỉ là “tăng xạo” hay “tăng giảo” mà thôi.
TĂNG THỪA TỰ PHÁP
_____________________
(1) Bài kinh “Sự Phá Hoại”, Tăng chi 3, Chương 7, Phẩm Các Kinh Không Nhiếp.
(2) Bài kinh “Khóc Than”, Tăng chi 1, Chương 3, Phẩm Chánh Giác.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét